TÔI ƠI ĐỪNG THẤT VỌNG...
Có đôi lúc giật mình tôi tự hỏi
Cuộc đời này còn có chỗ cho tôi?
Có phải chăng nỗi buồn là của cải...
Và bản thân tôi sẽ giàu có muôn đời...?
Tình là chi nước mắt là chi?
Mà đôi lứa phải chia lìa đôi ngả?
Để tháng ngày qua sống trong vật vã...
Những ưu phiền nhức nhối với buồn đau...
Có phải chăng trời mưa trời sẽ tạnh
Ánh nắng hông xuyên tan đám mây đen?
Và quy luật cuộc đời vẫn thế
Có gặp nhau và có chia ly..?
Có nỗi buồn và có thêm hạnh phúc
Có cả sinh lẫn kèm tử kề bên
Có tồn tại, có mất đi mãi mãi...
Có thời gian trôi không quay lại bao giờ...
Dẫu biết thế và cuộc vẫn vậy..
Không cho ai sống mãi với thời gian....